Kiên nhẫn với ‘phiên bản’ mới của ĐT futsal Việt Nam
Giấc mơ của ĐT futsal Việt Nam đã không có thật. Lần thứ 3 lọt vào chơi trận chung kết, chúng ta lại phải sắm vai kẻ về nhì. Lần này đối thủ không phải người Thái mà là Indonesia. Cho nên sự nuối tiếc càng nhân lên, nhưng…
Hai lần trước vào các năm 2009 và 2012, ĐT futsal Việt Nam đã vào đến trận chung kết. Thế nhưng, chúng ta đã không thể vượt qua được Thái Lan, đội bóng đã 16/17 lần vô địch Đông Nam Á. Lần này, giấc mơ đã ùa về khi chúng ta đánh bại người Thái ở vòng bảng. Thực tế đã có nhiều quan điểm trái chiều khi thầy trò HLV Diego Giustozzi thắng người Thái. Trong số ấy, không ít ý kiến cho rằng, chúng ta chỉ thắng một đội bóng trẻ hay mang đến giải đấu đội hình B, C… đại loại như thế.
Trận đấu với Australia đã cho những người thiếu sự lạc quan một góc nhìn rất khác. ĐT futsal Việt Nam đã bị dẫn trước 2 bàn. Rồi Diego Giustozzi cho thấy, ông và các học trò đã bình tĩnh và hiệu quả thế nào khi chơi power – play. Cần phải nói rằng, chuyển sang đá 5 cầu thủ luôn là “con dao 2 lưỡi”, nhưng chúng ta đã thành công với 2 bàn gỡ hoà rồi nâng tỷ số lên 3-2. Ngay cả khi bị gỡ hoà 3-3 hay vào hiệp phụ, Việt Nam vẫn chơi power -play. Để rồi bằng sự sáng suốt, Việt Nam đã đánh bại đối thủ để vào chơi trận chung kết.
Câu chuyện ở đây là, Việt Nam với hơn phân nửa những cầu thủ mới, cầu thủ trẻ ở độ tuổi đôi mươi đã tạo ra một sức sống mới. Sức sống ấy đến từ sự lì lợm được tạo ra từ những cuộc “chơi dao” của Diego Giustozzi. Văn Tú, Ngọc Ánh, Đa Hải, Công Viên… thực sự đã có những bước tiến dài. Hãy đừng quên cũng chính họ, chỉ mấy thắng trước đó đã bị “khớp”, thậm chí sợ hãi khi đối diện với những đối thủ lớn, nhưng mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn tại giải Đông Nam Á.
Việt Nam đã thua Indonesia. Thật sự tiếc vì chưa bao giờ chức vô địch lại gần như thế nhưng công bằng mà nói, Indonesia đăng quang cũng rất xứng đáng. Hôm nay, ngày mai hay xa hơn, chúng ta sẽ còn nhắc, mổ xẻ lại 7 cơ hội đối diện khung thành của Thịnh Phát, của Đa Hải, Ngọc Ánh… trong hiệp 2. Chúng ta sẽ còn đề cập đến những gì được và mất sau một giải đấu. Có thế nào đi nữa, cũng cần sự khách quan và thực tế trong bối cảnh hiện tại.
Sau hai vòng chung kết World Cup, futsal Việt Nam có những dấu hiệu chững lại. Diego Giustozzi từng dẫn dắt Argentina vô địch thế giới được hy vọng sẽ mang đến những sự khác biệt. Tuy nhiên, chiến lược gia này đối diện với vô vàn khó khăn, trong đó có vấn đề lực lượng, với đại đa số những gương mặt cựu trào. Futsal Việt Nam cần một “cuộc cách mạng” và Diego Giustozzi đã bắt đầu thực hiện sau thất bại tại VCK futsal châu Á 2023. Đội tuyển của hiện tại là sự trộn giữa kinh nghiệm và sự táo bạo của những người trẻ. Và bước đi đó đã bắt đầu mang về những tín hiệu khả quan.
Thất bại trong một trận chung kết luôn mang đến sự hụt hẫng, nhưng nếu nó bắt đầu cho một chương mới, có lẽ chúng ta cần phải nhìn nhận nó theo hướng tích cực. Tất nhiên, một giải đấu không phải thước đo mà nó còn cả một hành trình phía trước. Chúng ta đặt ra những mục tiêu tầm châu lục và cả thế giới. Chính vì thế, futsal Việt Nam cần thêm những giải đấu, cần thêm sự đầu tư và sự kiên nhẫn cho một “phiên bản” hoàn toàn mới.